Có một thiếu phụ nghèo
đến hồ tắm của Đức Bồ Tát thay y phục để trên bờ hồ rồi xuống tắm. Có cô nọ
phát tâm tham lam đi ngay đến hỏi thăm đôi câu rồi lấy áo quần mặc thử xong
mang đi luôn. Thiếu phụ đang tắm, bèn chạy lên đuổi theo nắm kéo lại và la:
Cô nầy lấy đồ của tôi.
Cô trộm kia cãi lại
chính là y phục của mình. Phần đông nghe đều hội lại xem. Đức Bồ Tát đang
chơi với một ngàn trẻ em, nghe cãi nhau như thế liền hỏi:
Hai cô bằng lòng cho tôi xử đoán giùm chăng?
Thưa chúng tôi vừa lòng lắm!
Bồ Tát liền hỏi cô trộm:
Vật nầy cô ướp bằng mùi gì?
Thưa tôi ướp bằng mùi hoa thơm.
Bồ Tát lại hỏi cô chủ:
Cô thấm y phục bằng vật gì?
Thưa tôi chỉ thấm bằng mùi hoa thường.
Bồ Tát bèn nhờ người nữ
khác biết mùi thử coi thì rõ thật chỉ có mùi hoa thường.
Bồ Tát dạy trả y phục
cho cô chủ và Ngài khuyên cô ăn cắp kia chẳng nên làm nghiệp xấu xa như vậy
nữa.
Từ đó tiếng đồn là bậc
trí tuệ phi thường.
Xem thêm: